Posts

Trong giấc ngủ dài và ngon lành đêm 28 tháng 4 này, Lê Quang Ninh đã không mơ thấy cảnh Lý Tòng Bá bị “chặt tay” ấy. Cũng không mơ thấy cảnh quân ngụy như bầy vịt bắt đầu tan đàn. Anh lại mơ thấy cảnh cả nhà mình, từ chị Bạch, ngườì đã cùng má chủ trì cuộc họp gia đình để Ninh vào làm nội tuyến, đến Loan và các con, rồi anh Phát, anh Lộc, các anh chị, các em, các cháu… đã chạy ùa ra tận bến sông mừng mừng tủi tủi ôm choàng lấy anh. Anh mơ thấy mình thong thả đi bên hàng dừa ven sông ở quê hương trong những ánh mắt trìu mến thân thương của bà con hàng xóm khi đã biết rõ mình là ai; mơ thấy mình đang đứng trước bàn thờ má, với hai hàng nước mắt: “Má ơi! Sao má không còn sống được đến hôm nay để thấy được bao công lao của má nay đã trở thành hiện thực!
– Vỏ bọc nhiệm màu, Hà Bình Nhưỡng





In the long and peaceful sleep of this April 28th night, Lê Quang Ninh did not dream of that scene of Lý Tòng Bá having his hand “chopped off.” Nor did he dream of the puppet army like a flock of ducks beginning to scatter. Instead, he dreamed of his whole family, from his sister Bạch, who had co-chaired the family meeting with his mother to get Ninh to work as an inside agent, to Loan and the children, then his brothers Phát and Lộc, his other siblings, his younger relatives, his nieces and nephews… all rushing out to the riverbank, joyfully and tearfully embracing him. He dreamed of leisurely walking along the coconut palm-lined riverbank in his hometown, amidst the affectionate and loving gazes of his neighbors who now knew who he truly was; he dreamed of standing before his mother’s altar, with tears streaming down his face: ‘My dear Mama! Why couldn’t you have lived until today to see how all your efforts have now become reality!’
Magnificent Camouflage: Stories of Secret Agents in the Saigon Administration by Ha Binh Nhuong

© 2025 Le Gia Biography. All Rights Reserved.